- Mây biếc về đâu bay gấp gấp /Con cò trên ruộng cánh phân vân./ Chim nghe trời rộng giang thêm cánh, / Hoa lạnh chiều thưa sương xuống dần. (Thơ duyên)
- Này đây hoa của đồng nội xanh rì; /Này đây lá của cành tơ phơ phất; / Của yến anh này đây khúc tình si.(Vội Vàng)
- Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt /Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu, / Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu!/ Yêu, là chết ở trong lòng một ít.(Yêu)
- Nếu lá úa trên cành bàng không rụng,/Mà hoa thưa ửng máu quá ngày thường;/Nếu vườn nào cây nhãn bỗng ra hương,/Là xuân đó. Tôi đợi chờ chi nữa? (Xuân không mùa)